Thứ sáu, 11 Tháng 12 2015 11:25

Tôi có một cô con gái 25 tuổi. Lúc con còn nhỏ, tôi đã thấy cháu sống quá nặng về cảm xúc. Nó yêu từ khi còn là học sinh và đã bỏ học do mải mê yêu đương.

 

Năm 18 tuổi, con gái đòi lấy chồng nhưng hôn nhân chỉ được vài năm, nó lại đòi ly hôn để chạy theo người tình khác. Người đàn ông mà con gái tôi theo đuổi đã có gia đình. Anh ta tuyên bố có tình cảm với con gái tôi nhưng sẽ không bao giờ bỏ vợ nhưng nó vẫn mù quáng lao theo và bỏ gia đình.

 

Gần đây nó thường xuyên gửi con về cho tôi trông vì có chút thời gian nào nó đều dành hết cho việc... yêu. Rồi nó có thai với người tình. Nghe tin đó, vợ chồng tôi rụng rời chân tay. Tôi đã nhẹ nhàng khuyên bảo điều hơn lẽ thiệt nhưng nó vẫn không nghe mà lao vào yêu đương như con thiêu thân. Tôi không biết phải làm thế nào để mong nó tỉnh ngộ và giải quyết cái thai nó đang mang trong bụng? Xin anh chị cho tôi một lời khuyên. (Liên)

 

NoiKho.ofMe.nhandao
Ảnh minh họa: Mommymatters.co.za.


Trả lời

 

Chào chị! Vấn đề mà vợ chồng chị đang gặp phải cũng là nỗi buồn, sự lo lắng của rất nhiều ông bố, bà mẹ khi chứng kiến những sai lầm, dại dột, nông nổi của con cái mình trong cuộc sống tình cảm, hôn nhân. Dù vậy mong chị hãy bình tĩnh, suy nghĩ tích cực hơn để tránh ảnh hưởng đến sức khỏe bởi với người già đôi khi chỉ cần tinh thần sa sút thôi cũng có thể khiến sức khỏe thể chất bị ảnh hưởng.

 

Chị cũng biết đấy, trách nhiệm của các bậc cha mẹ là sinh thành và dưỡng dục con mình cho đến khi trưởng thành. Tuy nhiên không phải lúc nào con cái cũng đi theo định hướng và sự giáo dục đúng đắn của cha mẹ bởi sự tác động của môi trường xã hội bên ngoài, của cá tính, hành vi, lối sống. Cô con gái của chị do tính cách mềm yếu, cảm tính, dễ xúc động nên đã sớm bước vào chuyện tình cảm từ khi còn ít tuổi. Điều này cũng đã ảnh hưởng không tốt đến việc học hành và định hướng nghề nghiệp trong tương lai của cô ấy. Việc cô ấy yêu sớm, lấy chồng sớm rồi lại chia tay và bây giờ lại đang vướng vào mối quan hệ tay ba cũng là kết quả của cá tính nông nổi, mềm yếu đó. Cô ấy đáng trách nhưng cũng thật đáng thông cảm.

 

Tình yêu nhiều khi cũng khiến con người ta rơi vào trạng thái mê muội, thiếu lý trí và chỉ thuần túy hành động theo cảm xúc của trái tim. Bởi vậy, chị cũng không nên tự trách mình hay trách cháu trước những chuyện đã xảy ra. Trong suốt thời gian qua chị cũng đã cố gắng hết sức để khuyên nhủ, phân tích giúp con gái chị hiểu nhưng cô ấy không nghe thì có lẽ chị cũng nên để cô ấy tự chịu trách nhiệm trước những gì cô ấy làm.

 

Con gái chị đã 25 tuổi, đã trưởng thành và biết cái gì là đúng, cái gì là sai rồi. Về tình cảm với người đàn ông đã có vợ, con gái chị cũng hoàn toàn hiểu được anh ta sẽ không bao giờ bỏ vợ để cưới cô ấy nhưng vẫn chấp nhận vì quá yêu. Việc có thêm con với người đàn ông đó có lẽ cũng là cách cô ấy nghĩ sẽ ràng buộc được anh ta. Với suy nghĩ đó, tôi nghĩ rất khó có thể tác động để khiến cô ấy từ bỏ cái thai chị ạ. Thêm nữa, xét về lý, cô ấy hoàn toàn có quyền được quyết định việc sinh con ra hay bỏ thai. Nếu chị cứ tìm mọi cách ép buộc cô ấy quay về nhà hoặc bỏ thai thì e rằng mối quan hệ giữa cô ấy và gia đình chỉ thêm căng thẳng.

 

Cách tốt nhất để giúp con gái lúc này là chị và mọi người trong gia đình nên quan tâm, gần gũi, động viên tình cảm để cô ấy hiểu rằng dù thế nào cô ấy vẫn luôn có gia đình ở bên. Trong thời điểm đang thai nghén mệt mỏi như thế này thì mọi sự xa lánh, hắt hủi hay lên án hoặc thậm chí cưỡng ép từ người thân chỉ khiến cô ấy thêm tuyệt vọng.

 

Chị cũng có thể tìm đến người nào đó thân thiết, gần gũi có thể chia sẻ với con gái chị để họ tâm sự, trò chuyện, phân tích thiệt hơn khi quyết định chuyện tình cảm và cái thai trong bụng. Chị cũng thử cân nhắc việc gặp gỡ người đàn ông đang yêu con gái chị xem liệu có thể có tác động nào đó khiến anh ta phải dừng lại mối quan hệ ngoài hôn nhân đó không? Tất nhiên, dù có tác động thế nào thì người quyết định chính vẫn là con gái chị. Ở cương vị người làm cha làm mẹ chị cũng chỉ có thể chỉ ra cho con mình những điều hơn lẽ thiệt, những sai trái cần thay đổi mà thôi, còn việc con gái chị có nhận ra sai lầm để dừng lại hay không còn tùy thuộc vào sự tỉnh ngộ của cô ấy nữa.

 

Nếu chị nhận thấy mình đã làm tất cả những gì có thể để giúp con mình mà không thay đổi được thì chị cũng không nên quá đau lòng. Trong cuộc sống đôi khi con người chỉ tỉnh ngộ khi họ phải đối mặt với mất mát và phải trả giá cho sai lầm của mình. Hy vọng với nỗ lực giúp con đến cùng của tình mẫu tử, chị sẽ giúp con tìm được đường đi đúng đắn. Chúc chị và gia đình nhiều sức khỏe và bình an.

 

Chuyên viên tư vấn tâm lý Trịnh Thu Hà
Trung tâm tư vấn tình cảm Linh Tâm

Thêm bình luận


Mã an ninh
Làm tươi