Vẽ ước mơ từ bàn tay... một ngón
Là một học sinh khuyết tật vận động nặng nhưng em Hoàng Đức Sơn, lớp 10A10, Trường THPT Vĩnh Linh đã du ngoạn khắp nơi...Tương lai mờ mịt của hai đứa trẻ ở Huế khi bố đột quỵ, mẹ ung thư
Bố bị đột quỵ, mẹ mắc ung thư, tương lai hai đứa trẻ ở huyện Phú Vang (Thừa Thiên Huế) trở nên mờ mịt hơn bao giờ...Mới qua tuổi 64 nhưng ông Trần Văn Lan tóc đã bạc trắng, răng rụng gần hết. Trong chiều u ám, ông ngồi bên hiên cửa của căn nhà cấp bốn, bế cháu nhỏ bị bệnh tim và hát ru. Khuôn mặt ông héo hon, giọng ông buồn não nề... "Trái tim là trái tim non/ Sao mày yếu nhợt làm con cò con của ông sầu".
Con bị bệnh tim, gầy như cò non
Qua những cây cầu gập ghềnh của xã Văn Võ (huyện Chương Mỹ) chúng tôi tìm đến nhà ông Trần Văn Lan ở giữa thôn. Ngoài hiên nhà, ông Lan bế cháu ru ngủ, những lời ru hỡi, ru hời nghe buồn bã. Trong nhà, con trai ông là anh Trần Văn Khương vẫn nằm bệt trên chiếc giường cũ. Tai nạn 2 tháng trước khiến anh Khương bị gẫy chân tay, rạn xương quai hàm, gẫy xương đòn, dập phổi... Còn con dâu ông là chị Nguyễn Thị Phương vẫn cắm cúi bên những chiếc nón với hi vọng cải thiện một chút thu nhập cho gia đình, dù chị biết cả ngày cũng chẳng được nổi 20 nghìn tiền khâu nón.
Anh Khương thì thào kể chuyện: "Hơn 1 năm trước, nhà em đón cô con gái thứ 2 ra đời, bé sinh thiếu tháng nên yếu nhợt, hay quấy, hay bệnh. Nhà em đặt tên con là Khánh Chi. Thấy con bệnh liên miên mà không khỏi, hai vợ chồng em đã đưa con lên bệnh viện Xanh Pôn để khám".
Hôm đầu tiên, lên viện chưa khám được, anh chị phân công nhau: Anh đi làm thuê khắp thành phố kiếm chút tiền còn chị ở lại bệnh viện trông con. Tại viện, chị Phương ôm con đi khắp nơi làm đủ những xét nghiệm, kiểm tra... Bác sĩ tại Xanh Pôn kết luận con chị bị tim bẩm sinh dạng bệnh phức tạp, nên mổ càng sớm càng tốt.
Thời khắc ấy, chị Phương nhớ lại: "Em run bần bật khi ôm con, nghĩ về những cơn đau của con, nghĩ về số tiền tối thiểu bác sĩ dặn để chuẩn bị cho ca mổ (50 triệu đồng)... Nhà chỉ có mấy sào ruộng và nghề làm nón cho thu nhập thêm vài nghìn đồng/ngày, lấy đâu cho đủ 50 triệu?", chị Phương tự vấn mình.
Chị Phương ôm con ra hành lang bệnh viện, bước từng bước nặng nhọc về phòng khám, chị gọi điện thoại cho anh để anh tới mang 2 mẹ con về. Chị nói với con giọng nhận lỗi: Hiện giờ chưa lo được tiền đành bế con về, nhưng bố mẹ hứa sẽ tìm mọi cánh chữa bệnh cho con!
Con nguy cấp, bố lại gặp tai nạn giao thông
Từ hôm đi viện về, anh Khương và Chị Phương luôn đau đáu nghĩ cách kiếm tiền để đưa con đi chữa bệnh. Những ngày đi làm, anh Khương cố gắng làm nhiều việc hơn, về muộn hơn, anh chị ăn tiêu tiết kiệm hết mức có thể. Bữa ăn của chị Phương và 2 con khi chồng đi làm thuê chỉ có trứng rán mỏng tang và đĩa rau muống luộc. Thi thoảng, chị Phương đặt đũa xuống để dỗ con vì cháu Chi hay quấy khóc và chỉ có mẹ hoặc ông nội ru mới dỗ dành được.
Thế nhưng chẳng ngờ, một buổi đêm khi đi về nhà, anh Khương bị chiếc xe tải tông ngã lăn ra đường dẫn đến hậu quả anh bị gẫy cả chân lẫn tay, xương sườn gẫy, rạn xương hàm...
Chị Phương khi ấy ở nhà, được người hàng xóm báo tin chồng gặp tai nạn. Chị nhớ về hôm ấy: Em không hiểu sao hôm ấy em lại thấy nóng ruột đến thế. Bé con em bế trên tay cứ run rẩy, khóc ngặt nghẽo... Nghe tin người ta báo chồng bị tai nạn em ngất luôn. Sao tai ương lại cứ đổ lên gia đình em hả chị?
Anh Khương phải nằm viện hơn 1 tháng. Tổng viện phí hết hơn 80 triệu, người lái xe tải nhà nghèo, đi lái thuê cũng chỉ lo cho anh được hơn một nửa số ấy, anh Khương lại cậy nhờ cha mẹ, vay nợ và xuất nốt số tiền đang để dành cho việc mổ tim cho con ra chữa bệnh. Chắt chiu, hi vọng kiếm tiền chữa bệnh cho con của anh Khương, chị Phương tạm thời khép lại. Bé Chi phải dừng mổ tim dường như là vĩnh viễn bởi chính anh Khương, chị Phương cũng chẳng biết đến bao giờ mới trả xong khoản nợ lớn, bao giờ mới thoát nghèo để cứu con mình?
Bé Chi rất cần giúp đỡ để được mổ tim.
Vỗ về cô con gái 13 tháng tuổi, nặng chưa đến 5 kg trên tay, nước mắt chị Phương cứ chảy dài. Chị nói buồn buồn: Bác sĩ nói phải đưa cháu đi chữa sớm... Gia cảnh thế này, em biết trông vào đâu?
Gia cảnh ấy buồn lắm, bây giờ vào mỗi buổi chiều ông Lan vẫn ôm cháu ngồi ở cửa. Đứa cháu bệnh tật của ông thi thoảng vẫn kéo dâu ông và cười phơ phất... Ông lại kể lể với cháu bằng những lời ru buồn rầu: "Cây khô xuống nước cũng khô/Phận nghèo đi tới nơi mô cũng nghèo".
Bé Chi còn nhỏ, nếu được hỗ trợ tiền để mổ tim sớm, bé có thể phát triển như một em bé bình thường. Chúng tôi kêu gọi bạn đọc và các tổ chức hỗ trợ, giúp đỡ gia đình bé Chi.
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: Trần Văn Khương (Thôn Văn La, xã Văn Võ, huyện Chương Mỹ, Hà Nội). Điện thoại: 01254422224
Nguồn VietNamNet
Tin mới
- “Vợ tôi chỉ chờ ngày để… chết” - 28/11/2012 04:10
- Tang thương cảnh chồng chết, vợ bệnh tim, con thơ èo uột - 27/11/2012 04:01
- Tình cảnh "sẵn sàng chết để cứu con" của người mẹ đáng thương - 26/11/2012 04:26
- Bố đi đâu mà mãi không về hả mẹ? - 24/11/2012 01:30
- Hãy tiếp thêm nghị lực cho cậu bé khuyết tật - 23/11/2012 04:26
Các tin khác
- Vợ chồng mù bán vé số tìm tương lai cho 2 con khiếm thị - 20/11/2012 04:01
- Cổng trường dần xa... - 17/11/2012 01:33
- Vợ thương binh 91 tuổi sống cô độc trong căn chòi rách - 16/11/2012 04:14
- Vợ chồng tật nguyền và đứa con sinh thiếu tháng nặng 1,5kg - 15/11/2012 02:59
- Con đau lắm mẹ ơi, cố cho con đi viện đi - 14/11/2012 02:01