Mẹ quan tâm lo lắng cho con từng chút một, con phát bệnh mẹ ở bên bóp tay, bóp chân cho con, ngày nào con đau nhiều quá là mẹ vừa bóp vừa khóc.
Gửi mẹ của con!
Hình ảnh minh họa
Con sinh ra đã không được may mắn như bao người khác, con trai mẹ là một đứa trẻ khuyết tật, năm con 8 tuổi lại phát hiện bị bệnh nan y phải sống chung với thuốc cả đời. Ai đó đã nói đúng "Ông trời không cho ai tất cả và cũng không lấy đi của ai tất cả" con mất đi sức khỏe nhưng bù lại có mẹ rất mực yêu thương, đến mức chính em trai con nhiều khi cũng phải ghen tỵ. Từ ngày biết con bị bệnh mẹ luôn tìm cách chạy chữa, không cách nào mẹ không thử, ai bảo gì mẹ cũng làm, chỉ với hy vọng con khỏi bệnh.
Mẹ quan tâm lo lắng cho con từng chút một, con phát bệnh mẹ ở bên bóp tay, bóp chân cho con, ngày nào con đau nhiều quá là mẹ vừa bóp vừa khóc. Con khỏe thì mẹ vui còn mỗi khi trái gió trở trời mẹ vô cùng lo lắng, chỉ sợ con co giật giữa đường không ai để ý. Con nhớ nhất là ngày bị tại công ty, ngã xuống cháy máu đầu, mấy anh chị sợ quá đưa con lên bệnh viện TW Huế, họ điện cho mẹ, mẹ lo lắng đến nỗi chạy xe máy trời tối không bật đèn, dù công an phạt cũng xin họ chở mẹ lên bệnh viện rồi hãy giam xe máy lại. Thấy con không làm sao mẹ sung sướng đến phát khóc.
Con cũng biết dù là trẻ khuyết tật nhưng mẹ luôn dạy con phải có lòng tin vào cuộc sống vì ông trời vốn công bằng. Có những lúc con tưởng như mình không trụ nổi nhưng nghĩ đến mẹ, không muốn mẹ buồn là con lại đứng dậy. Khi con vào cấp ba, con luôn là đề tài cho bọn bạn trêu chọc, đó cũng là thời điểm bệnh con nặng nhất. Chúng bạn đặt cho con vô số biệt danh, dùng những từ ngữ tồi tệ nhất để nói về con. Con đau, đau lắm nhưng phải giấu mẹ, không dám nói ra vì sợ mẹ buồn phiền. Con buồn nhưng cố nuốt nước mắt vào trong, không biết bao nhiêu đêm con nằm khóc một mình, cũng nhờ đó mà con trai mẹ trở nên mạnh mẽ và quyết tâm hơn trong cuộc sống.
Con phải sống để giúp đỡ những người khó khăn như con trước đây, phải sống để xứng đáng là con của mẹ, người vĩ đại nhất thế giới trong trái tim con. Mẹ hãy tin rằng kể từ nay không gì có thể làm con gục ngã được đâu. Tháng 7 là sinh nhật mẹ, con dễ dàng nói chúc sinh nhật bạn bè mà lại không tài nào mở miệng chúc sinh nhật mẹ mình. Con chỉ có thể chứng minh bằng hành động cho mẹ thấy con trai mẹ đã thật sự lớn khôn, để mẹ không phải lo lắng cho con nữa thôi. Nhưng dù con có lớn thế nào vẫn muốn được mẹ dỗ dành, yêu thương, muốn là đứa con trai bé bỏng của mẹ như ngày nào. Chúc mừng sinh nhật mẹ.
Theo VnExpress