
Hoa Hậu Trăng Khuyết 2025 – Tôn vinh vẻ đẹp nghị lực
Cuộc thi sắc đẹp dành cho phụ nữ khuyết tật đầu tiên tại Việt Nam – Hoa Hậu Trăng Khuyết 2025 đang thu hút sự quan tâm...

Người đàn ông dân tộc cầu cứu sự giúp đỡ khi vợ và con được chẩn đoán bệnh nặng cùng lúc
Giữa những ngày tháng này, anh Giàng A Tranh – người dân tộc Mông ở bản Huổi Toóng I, xã Huổi Lèng, huyện Mường Chà,...
Lần nào theo con lên viện truyền hóa chất, anh cũng khóc, thương cô con gái bé bỏng mới lên 5 chưa biết gì nên con cứ suốt ngày hỏi : "Ung thư là gì bệnh gì hả bố?".
Khác với vẻ ngoài hớn hở, lúc nào cũng nhoẻn miệng cười của con gái, anh Nguyễn Xuân Hoạt cứ ngồi lặng thinh một mình phía ngoài mà bặm môi để không bật khóc. Phía bên trong phòng bệnh, bé Nguyễn Nhật Thảo Ly con gái anh đang giờ truyền hóa chất nhưng tay vẫn ôm chặt con lật đật dễ thương bởi em bảo sẽ mang nó về nhà cho em bé nay mới 11 tháng tuổi.
Nụ cười dễ thương của cô bé Ly 5 tuổi.
Em phát hiện bị ung thư máu cấp tính L2.
Nụ cười dễ thương trên gương mặt bầu bĩnh, đáng yêu, em khoe: "Cháu sắp được về nhà với em bé rồi. Cháu sắp được đi học nữa cơ". Nhìn em lúc này, tôi chỉ muốn quên đi căn bệnh đáng ghét kia nhưng thực tại cô bé mắc căn bệnh ung thư máu cấp tính L2 và hiện đang phải truyền hóa chất tại Viện huyết học và truyền máu TW.
Cô bé hồn nhiên chưa biết gì về căn bệnh mình đang mang.
Là người điều trị trực tiếp cho bé Ly, bác sĩ Trần Thu Thủy trải lòng: "Các bé mắc bệnh này phải vào viện ai cũng đáng thương bởi hầu hết các em còn nhỏ quá, chưa biết gì cả. Hôm nay có thể thấy bé này cười, vui đùa đấy nhưng có khi ngày mai bé không còn nữa.
Bé Ly được chẩn đoán bị ung thư máu cấp tính L2, bạch cầu của cháu lên rất cao, hiện cháu đang phải đánh hóa chất đợt 2. Cũng như nhiều bé khác, cô bé hồn nhiên, đáng yêu lắm, nên gia đình và những người làm chuyên môn như chúng tôi lại càng xót xa".
Em đau lắm nhưng không khóc đâu vì sợ khóc rồi bố không cho về nhà chơi với em bé.
Ánh mắt, nụ cười trong veo.
Là người dân tộc Tày sống ở vùng cao của tỉnh Lạng Sơn, từ nhỏ anh Hoạt chưa bao giờ biết đến "ung thư" cho đến khi con gái có những biểu hiện sốt không đỡ rồi đi viện. Anh bảo: "Lên viện rồi được các bác sĩ giải thích là bệnh này không chữa khỏi được, vợ anh ở nhà khóc ngất lên cứ đòi lên chăm con nhưng còn con bé mới 11 tháng ở nhà nên không lên được. Con cũng không hiểu gì về bệnh cả, chỉ bảo bố là con ngoan không khóc để bố cho về nhà chơi với em bé thôi".
Nằm truyền hóa chất nhưng lúc nào em cũng ôm chặt con lật đật trong tay vì đây là món quà em mang về cho em bé.
Dứt lời, anh lại trầm ngâm ngồi ngắm con như thế muốn ghi nhớ lại tất cả những gì về con trong quá khứ và ngay cả lúc này. Tại phòng bệnh cũng có nhiều bạn khóc, nhưng tuyệt nhiên cô bé Ly vẫn nhoẻn miệng cười tươi bởi em sợ khóc rồi bố không cho về nhà nữa, em vẫn ngoan như vậy cho dù là lúc chọc mũi kim truyền.
Vợ chồng làm nông nghiệp, lại sống ở vùng cao nên điều kiện kinh tế chỉ cố gắng để đủ ăn, con bệnh xuống Hà Nội chữa trị, phần nhiều đã được bảo hiểm chi trả tuy vậy những khoản như ăn uống hay mua thuốc ngoài anh Hoạt vẫn cứ gắng gượng đi hỏi vay các nơi. Bởi với anh: "Ngày nào được nhìn thấy con là ngày đó bố mẹ còn được sống. Con mà không còn, vợ chồng không biết sống sao nữa".
Mỗi lần nhìn con, anh Hoạt như có trăm nghìn mũi dao cứa vào tim.
Nghe tâm sự của anh, tôi cũng quặn lòng, là người cha, người mẹ... có nỗi đau đớn nào lớn hơn việc mất đi đứa con dứt ruột đẻ ra. Nghèo khổ, vất vả anh chấp nhận hết, miễn sao các con khỏe mạnh, lớn khôn, nhưng thần chết đã gọi tên con... Anh biết điều đó nhưng không bao giờ chấp nhận. Anh vẫn cứ bảo: "Biết đâu chỉ ngay ngày mai thôi, y học phát hiện ra thuốc chữa khỏi căn bệnh này để con anh và bao đứa trẻ tội nghiệp khác được cứu sống".
Ngày ngày anh Hoạt vẫn hi vọng có thuốc chữa được ung thư.
Để anh có thể dắt con gái khỏe mạnh về nhà.
Lần nữa, gục xuống thành ghế bởi anh không còn đủ mạnh mẽ để điều chỉnh được cảm xúc của mình. Trái tim như có ai bóp nghẹt rồi lại xé tung nó ra làm trăm mảnh khiến anh không thể thở được. Bên trong phòng bệnh, cô bé Ly vẫn cười xinh lắm. Chiếc răng sữa vừa được nhổ để thay răng mới cùng đôi má lúm đồng tiền... khiến mắt tôi cũng nhòe đi. Phòng bệnh... trắng toát với chi chít những chai hóa chất bỗng sáng bừng lên trong nụ cười trong trẻo và tiếng gọi với : "Bố ơi, con khỏe rồi, bố cho con về nhà chơi với em nhé".
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:
Anh Nguyễn Xuân Hoạt (thôn Hố Vạng, xã Minh Tiến, huyện Hữu Lũng, tỉnh Lạng Sơn)
Số ĐT: 01682.788.054
Theo Dân trí
Tin cùng chủ đề
Tin mới
- Bé 2 tuổi nguy kịch trước bệnh tim bẩm sinh phức tạp - 25/11/2015 00:35
- Cảm phục cảnh chồng trẻ chăm vợ bại liệt 7 năm - 24/11/2015 00:15
- Hai chị em ngơ ngác trước cảnh mẹ chết, bố bị tâm thần - 23/11/2015 07:28
- Nghĩ tới con tôi đau đớn lắm! - 22/11/2015 00:35
- “Mấy lần tôi tính trầm mình tự tử, nghe con gái cười điên dại tôi lại không đành lòng” - 21/11/2015 08:21
Các tin khác
- Số phận éo le của cô bé câm điếc mồ côi cha mẹ bị bệnh ung thư máu - 20/11/2015 09:55
- Thương bé 1,5 tháng tuổi vừa bệnh vừa thiếu sữa - 19/11/2015 04:55
- Xót xa bé 3 tháng tuổi mắc bệnh ung thư máu - 18/11/2015 23:25
- Bé trai 7 tuổi chết từng ngày vì căn bệnh gù vẹo xương - 18/11/2015 04:55
- Sự sống mong manh của bé gái 5 tuổi mắc chứng ung thư hạch - 17/11/2015 23:15