Tạm giữ chủ cơ sở trông giữ trẻ để làm rõ vụ việc bạo hành trẻ em
Lãnh đạo UBND thành phố Vũng Tàu (Bà Rịa-Vũng Tàu) cho biết, ngày 9/12, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an thành phố đã ra...- Cảnh báo tình trạng trẻ chậm phát triển ngôn ngữ do thiết bị màn hình
- Cần tăng cường tính đại diện và tiếng nói của người khuyết tật trong các cơ quan dân cử
- VIỆT NAM TỔ CHỨC GIẢI ĐẤU THỂ THAO ĐIỆN TỬ ĐẦU TIÊN CHO NGƯỜI KHUYẾT TẬT
- Năm 2030, phổ cập 15 môn thể thao người khuyết tật rộng rãi trong cộng đồng
Người đàn ông nguy kịch vì bỏng nặng cần sự giúp đỡ của cộng đồng
Tại bệnh viện, ông Sềnh được chẩn đoán bỏng nặng khắp cơ thể với diện tích hơn 60%, nhiều chỗ bỏng sâu độ 3....Bố bị tai nạn qua đời khi Việt mới được 9 ngày tuổi. Tròn tháng, mẹ con Việt dắt díu nhau về nương nhờ ông bà ngoại nghèo khó. Nghiệt ngã thay, người mẹ cũng qua đời sau cơn bạo bệnh. Từ đó, Việt trở thành đứa trẻ mồ côi, ngày ngày giúp bà ngoại chăm ông trong cảnh khốn khó đến cùng cực.
Con đường mòn ngoằn ngoèo men theo các sườn đồi dẫn chúng tôi đến căn nhà nhỏ của ông bà ngoại cậu bé mồ côi Bùi Quốc Việt tại khu 16, (xã Đồng Lương, huyện Cẩm khê, tỉnh Phú Thọ . Trước mặt chúng tôi là một cây cầu được làm bằng những phên tre đã cũ mục, tiếp đến là một con dốc nhỏ trơn tuột, nhầy nhụa. Vừa bước chân đến đầu ngõ, cậu bé chừng 8 đến 9 tuổi hớt hải từ trong nhà chạy ra, vừa chạy vừa kêu thất thanh “ông cháu sắp chết rồi...!”. Lúc đó, chúng tôi cùng một số người hàng xóm nghe tiếng, không ai bảo ai, chạy thật nhanh vào nhà mà quên đi mất con dốc trơn trượt và bên cạnh là một cái ao.
Bên trong căn nhà cũ kĩ là một cảnh tượng vô cùng xót xa! Trên chiếc giường ọp ẹp bừa bộn chăn chiếu, một người đàn ông gày gò ốm yếu khó đoán tuổi đang ôm ngực ho sặc sụa, sau mỗi cơn ho kéo dài thì 2 mắt anh lại lồi ra, bọt mép sùi ra thấm xuống chăn.
Dứt cơn ho, với những hơi thở khó nhọc, đứt quãng, anh Bùi Văn Quỳnh năm nay mới ở tuổi ngoài 50 mà chúng tôi cứ ngỡ như ông cụ 70 tuổi. Anh bị mắc căn bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính đã lâu.
Khó nhọc chống tay xuống giường, gượng ngồi dậy, giọng thều thào: “Tôi mới ở viện về, bác sĩ dặn phải cẩn trọng sức khỏe mỗi khi gió mùa về. Trời trở rét từ đêm qua, cả đêm bà ấy thức cùng tôi, sáng sớm nay bà nó lại phải ra đồng để che phủ đám mạ mới gieo, không thì nó chết mất vì sương muối mất. Nên để thằng bé Việt ở nhà chăm sóc ông, vừa rồi tôi không thở được thằng bé tưởng ông chết, chạy ra ngoài kêu cứu…”.
Nhìn thể trạng anh Quỳnh tiều tụy không còn sức sống, chúng tôi không khỏi lo lắng. Cũng tại cái nghèo cái đói mà mạng sống con người quá đỗi mong manh!
Lúc này chị Đào (vợ anh Quỳnh), cùng vừa chạy về đến nhà. Người phụ nữ dáng vẻ lam lũ, quần vắn ông thấp, ống cao, dính đầy bùn đất, chị thở như đứt hơi và bảo, chị đang ở ngoài đồng, nghe có người báo ông ấy lại nghẹn thở nên chạy một mạch về nhà vì sợ...ông ấy có mệnh hệ gì thì bà cháu biết làm sao.
Nói rồi, chị Đào lấy tay vỗ vỗ vào lưng cho chồng dễ thở, rồi ngồi một lúc, sức khoẻ anh Quỳnh đã khá hơn, hơi thở đã đều trở lại, mặc dù vẫn còn những cơn ho tưởng như xé toang cổ họng.
Sau khi cho chồng uống chút nước ấm, chị Đào quay sang tâm sự với chúng tôi câu chuyện buồn của gia đình mình: do nghèo khó, nên các con của anh chị không được học hành đến nơi đến chốn, mà sớm phải làm lụng kiếm sống.
Đứa con trai đầu (sinh năm 1992), do sinh non, nên trưởng thành rồi mà chỉ nặng khoảng 40 cân, theo người họ hàng làm thuê ở Hà Nội, sức yếu nên nuôi thân còn khó, nói chi đến việc giúp bố mẹ.
Đứa con gái út (sinh năm 1997) thì sớm lấy chồng xa nhà, khi gặp và nên duyên với một chàng trai cùng cảnh làm thuê trong một quán cơm ở thành phố.
Nói đến người con gái bạc mệnh, người mẹ này ứa nước mắt nghẹn ngào: “2 đứa nó gặp nhau khi cùng làm thuê ở Hà Nội, khi ấy con bé mới 17 tuổi, không đăng ký kết hôn được. Thằng bé Việt ra đời được 9 ngày, thì bố cháu bị tai nạn tử vong ngay tại chỗ. Cháu được 1 tháng thì vợ chồng tôi đón mẹ con nó về nhà.
Năm kia (2018) mẹ cháu lại bị bệnh mà chết khi đang làm giúp việc ở Hà Nội, khổ thân cháu tôi lớn lên không biết mặt cha, giờ mẹ cũng không còn...”, ôm ghì lấy đứa cháu tội nghiệp, chị Đào khóc nấc lên.
Nhà chỉ có hơn 2 sào ruộng lúa, để trang trải cuộc sống và nuôi cháu, chị Đào không có nghề nào khác ngoài việc lên rừng bẻ măng nứa về bán. Mỗi khi đi rừng, thường chị rời nhà từ tờ mờ sáng đến tối mịt mới trở về, gùi măng chị kiếm được cũng chỉ bán được vài chục ngàn đồng…
Mấy năm gần đây bệnh của anh Quỳnh trở nặng, chị Đào không còn đi rừng được nữa. Khoản thu nhập từ hái măng rừng cũng không còn, cuộc sống của gia đình chị Đào vốn dĩ đã khó khăn, nay lại chật vật hơn gấp bội.
Trao đổi với anh Bùi Quang Thức trưởng khu 16, anh Thức cho biết: “Hoàn cảnh nhà Quỳnh - Đào là đặc biệt khó khăn ở địa phương, anh Quỳnh mắc bệnh mãn tính sức yếu nên tính mạng thường xuyên bị đe dọa. Cuộc sống của gia đình này vốn đã rất nghèo khó, nay lại phải cưu mang đứa cháu mồ côi ăn học lại càng khó khăn hơn. Qua đây, tôi mong muốn các nhà hảo tâm giúp anh chị ấy, nhất là thằng bé Việt để cháu nó có một tương lai tốt đẹp hơn…”.
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:
Bà Nguyễn Thị Đào.
Địa chỉ: Khu 16 Vạn Thắng, xã Đồng Lương, huyện Cẩm Khê, tỉnh Phú Thọ.
ĐT: 0359036213
Tin mới
- Rớt nước mắt cảnh bé gái bệnh động kinh, co giật mà không tiền chữa trị - 16/03/2020 03:19
- Cha mẹ nghèo bất lực nhìn con bị chấn thương sọ não “chết mòn” từng ngày - 09/03/2020 03:52
- Buốt lòng 3 trẻ mồ côi, bé 12 tuổi: Con cố học hết lớp 9 rồi đi làm thuê... - 25/02/2020 03:38
- Xót thương hoàn cảnh người phụ nữ mù goá chồng! - 17/02/2020 03:06
- Người mẹ nghèo quặn thắt nhìn con trai chết dần trong căn nhà tàn - 10/02/2020 03:14
Các tin khác
- Cuộc sống khốn khó của nữ sinh giàu nghị lực có đôi mắt sáng long lanh nhưng...sắp mù - 13/01/2020 04:37
- Xót xa cảnh vợ mù lòa ôm con bị não úng thủy nằm liệt giường suốt nhiều năm - 06/01/2020 02:49
- Xót xa cảnh cô giáo mất đi cánh tay trong lần băng rừng "gieo chữ" - 27/12/2019 03:21
- Xót thương gia đình khốn cùng vì 2 đứa con bệnh tật - 25/12/2019 04:38
- Xót xa cảnh chị em mồ côi giữa lòng Hà Nội - 12/12/2019 04:14