Thứ năm, 06 Tháng 10 2016 14:51
Không nơi nương tựa, chồng mắc bệnh tâm thần không ổn định, bản thân lại đang mắc căn bệnh hiểm nghèo ung thư vú khiến gia cảnh chị Bùi Thị Ngoan (SN 1979) ở thôn Trung, xã Hồng Sơn, huyện Mỹ Đức, TP.Hà Nội giờ đây lâm vào cảnh tả tơi, khánh kiệt.

 

Ba mẹ con nhà chị Bùi Thị Ngoan bên cạnh bữa cơm đạm bạc.

 

Sinh ra trong một gia đình thuần nông nghèo vùng chiêm trũng của huyện Mỹ Đức, bố mẹ đau yếu liên miên lại đông anh em, là chị cả trong gia đình nên chị Ngoan đành phải nghỉ học sớm để bươn trải khắp nơi, ai thuê gì chị cũng không nề hà để lo từng bữa cơm đạm bạc cho cha mẹ và các em. Năm 2005, như bao người con gái khác, chị Ngoan được sự chúc phúc của anh em họ hàng và bà con lối xóm khi kết hôn cùng anh Phạm Văn Toản (SN 1979) với mong muốn có mái ấm gia đình thì cuộc sống sẽ khá hơn. Niềm hạnh phúc ngập tràn với đôi vợ chồng trẻ khi lần lượt hai đứa trẻ là Phạm Trung Kiên (SN 2006) và Phạm Nhất Nam (SN 2009) chào đời bụ bẫm và kháu khỉnh. Tuy nhiên, sự mong mỏi của chị lại hoàn toàn ngược lại. Tai họa ập đến vào cuối năm 2011, khi anh Toản – chồng chị có những biểu hiện của bệnh tâm thần, hay nói nhảm, miệng lép bép nhai lá cây, thậm chí hay nằm lăn qua lăn lại dưới nền đất làm người lấm lem bùn đất rồi cười hềnh hệch một mình.

 

Trước căn bệnh tâm thần của chồng có dấu hiệu ngày càng tái phát nặng và hung dữ hơn nên hay tin ở đâu có thuốc hay, thầy giỏi là chị Ngoan tìm đến để chữa bệnh cho chồng. Bao nhiêu tiền bạc tích cóp, vay mượn được chị đều dồn hết mua thuốc men cho chồng. Đến khi thuốc thang không chữa trị được những lần chồng lên cơn điên, cuối cùng cực chẳng đã vào cuối năm 2012 chị Ngoan đành ngậm ngùi nuốt nước mắt vào trong quyết định gửi anh Toản vào bệnh viện tâm thần Ba Thá (huyện Mỹ Đức) với hy vọng nơi đây các bác sỹ sẽ có những phương pháp điều trị tốt hơn.

 

Chưa dừng lại ở đó, cảnh nghèo đói và bất hạnh cứ bám riết lấy gia đình chị Ngoan không chịu buông tha. Đầu năm 2013, chị Ngoan phát hiện cơ thể mình có những biểu hiện lạ như thường xuyên sốt cao, nổi u hạch nhỏ ở ngực, khó thở… Ban đầu chị chỉ nghĩ mình bị bệnh thông thường. Nhưng càng ngày dấu hiệu triệu chứng bệnh cứ lặp đi lặp lại liên tục và có dấu hiệu nặng hơn nên chị mới phát hoảng lên Bệnh viện Đa khoa tỉnh để thăm khám.

 

“Hôm tôi vào viện cấp cứu trong nhà không có nổi một đồng, chỉ biết chạy ngược, chạy xuôi mượn được hơn một triệu đồng. Tại đây, tôi được các bác sỹ xét nghiệm chẩn đoán  bị mắc căn bệnh ung thư vú cấp độ 1. Cầm tờ phiếu xét nghiệm trên tay mà tôi choáng váng, ngã khụyu xuống, rụng rời chân tay” – chị Ngoan nói.

 

Qua thời gian điều trị chạy hóa chất, giờ đây căn bệnh ung thư vú quái ác đã di căn lên cổ khiến chị Ngoan phải phẫu thuật cắt bỏ một bên vú.

 

Chị Ngoan cho biết, định kỳ 3 tháng một lần chị phải ra Bệnh viện K3 (cơ sở Tân Triều) kiểm tra, điều trị xạ trị bằng hóa chất. Mỗi lần khăn gói lên bệnh viện như vậy, bà con hàng xóm và anh em họ hàng phải gom góp tiền giúp chị Ngoan vé tàu đi đường. Còn tiền viện phí chị đành phải nợ bệnh viện để trả dần. Quá khó khăn trước bao sóng gió ập tới gia đình, chị Ngoan đành chấp nhận rao bán căn nhà đang ở mới mong có tiền để chữa bệnh cho 2 vợ chồng và nuôi 2 đứa con thơ. Thế nhưng với căn nhà đã cũ ẩm mốc dột nát, lại nằm trong góc sâu của làng thì giá trị cũng chẳng được bao nhiêu nên cho tới bây giờ vẫn chưa bán được.

 

Để có tiền thuốc thang cho thời gian chị Ngoan nằm điều trị sau mỗi lần truyền hóa chất chống chọi với căn bệnh ung thư vú và anh Toản – chồng chị chữa trị bệnh tâm thần ở bệnh viện tâm thần huyện, chị Ngoan đã phải chạy đôn chạy đáo kể cả việc bán mấy con gà chưa kịp lớn rồi vay mượn anh em, ngân hàng… Bệnh tật của cả gia đình không chỉ “moi sạch” tài sản, tiền bạc mà còn vắt kiệt sức khỏe của họ. Đã gần 6 năm nay, nếu cộng thời gian nằm viện của chị Ngoan thì còn nhiều hơn thời gian ở nhà. Chính điều này đã khiến cho gia đình chị vốn nghèo nay còn nghèo thêm bởi các khoản nợ “lãi mẹ, lãi con” ngày một chồng chất.

 

Cuối năm 2014, chị Ngoan mạnh dạn vay mượn một ít vốn của anh em họ hàng và ngân hàng chính sách để chăn nuôi lợn. Thế nhưng chỉ được mấy tháng, đàn lợn gặp phải dịch bệnh rồi lần lượt ngã bệnh và lăn ra chết. Tiền vốn và tiền lãi mất trắng, nợ nần thì chồng chất, kinh tế gia đình tiếp tục rơi vào cảnh túng quẫn. Và cho đến nay với số nợ hơn 30 triệu đồng, ba mẹ con chị Ngoan hoàn toàn không có khả năng trả nợ.

 

Trao đổi với chúng tôi về gia cảnh chị Ngoan, ông Trần Văn Tại – Trưởng thôn Trung cho biết: “Gia cảnh nhà chị Bùi Thị Ngoan là hộ đặc biệt khó khăn trong thôn Trung chúng tôi. Chồng chị Ngoan bị mắc bệnh tâm thần phải vào bệnh viện tâm thần huyện chữa trị. Bản thân chị Ngoan đang mắc căn bệnh ung thư vú sức khỏe yếu nhưng hàng ngày vẫn phải oằn lưng đi ra đồng mò từng con cua, con tép nuôi 2 đứa con trai còn nhỏ dại. Hàng xóm chúng tôi thường xuyên hỏi han nhưng cũng chỉ về mặt tinh thần là chủ yếu. Mong sao các nhà hảo tâm quan tâm gia đình nhà chị Ngoan để ba mẹ con chị bớt phần bĩ cực”.

 

 

Nguồn: nhandaovadoisong.com.vn

PLG_CONTENT_SHOWTAGS_TITLE Bùi Thị Ngoan , ung thư vú , Mỹ Đức , TP.Hà Nội

Thêm bình luận


Mã an ninh
Làm tươi