Ưu tiên thúc đẩy mạnh mẽ tăng trưởng, kiên định mục tiêu tăng trưởng GDP năm 2025 từ 8% trở lên

Hoa Hậu Trăng Khuyết 2025 – Tôn vinh vẻ đẹp nghị lực
Cuộc thi sắc đẹp dành cho phụ nữ khuyết tật đầu tiên tại Việt Nam – Hoa Hậu Trăng Khuyết 2025 đang thu hút sự quan tâm...
Căn bệnh u gan khiến chàng trai 23 tuổi hầu như chỉ nằm một chỗ với những cơn đau hành hạ. Những lúc khỏe hơn một chút, em lại phụ mẹ giặt quần áo, cơm nước để mẹ có thời gian bán bánh chiên kiếm tiền đong gạo. Gặp tôi, em chỉ khóc.
Trước mắt tôi, người mẹ cũng ôm con rồi khóc như một đứa trẻ. Bà khóc cho số phận bà vốn đã bất hạnh khi chồng mất sớm, để lại mẹ con bà sống trong cảnh nghèo khó túng quẫn. Giờ bà khóc cho phận làm mẹ phải bất lực nhìn con trai mang bệnh chờ từng ngày...được chết cũng bởi bà quá nghèo.
Cái nghèo cái khổ đã đeo bám cuộc đời bà Trần Thị Ngôn (51 tuổi, ngụ thị trấn Gành Hào, huyện Đông Hải, tỉnh Bạc Liêu) từ nhiều năm qua mà theo bà, kiếp này bà chẳng dám mơ đến hai chữ đủ ăn thì nói chi đến có tiền cho con trị bệnh. Bà nói với tôi, bà có đến 6 đứa con trai, 3 đứa đã có vợ (2 đứa đang sống với chị, 1 đứa đang đi làm thuê ở tận Đồng Nai) nhưng khổ đến cùng cực là "bắt" con đi ở rể chứ không "bắt" con dâu như người ta. "Cả nhà ở gầm cầu, có con dâu về nó ở đâu, khổ mình, khổ thêm con cái", bà Ngôn nghẹn lòng mở đầu câu chuyện.
Mỗi khi nhắc đến hoàn cảnh gia đình và bệnh tình của con trai, bà Ngôn chỉ biết khóc trong nỗi đớn đau cùng cực của sự bất hạnh.
Mấy năm trước, lúc chồng bà Ngôn là ông Lâm Văn Đáng còn sống, ông là trụ cột trong nhà cũng lo được cái ăn cho vợ con. Rồi bất ngờ ông ngã bệnh mất, để lại mẹ con bà sống trong cảnh nghèo túng đến giờ. Ngày ông Đáng đi chẳng được an tâm bởi mẹ con bà Ngôn vẫn sống ở gầm cầu Liên Doanh (nằm trong nội ô thị trấn Gành Hào) và gánh nặng cơm áo gạo tiền đổ hết lên vai bà. Một tay bà Ngôn phải bươn chải làm hết chỗ này đến chỗ kia để nuôi con. Vậy mà, sự bất hạnh vẫn không "buông tha" cho bà khi bà lại đang phải chứng kiến con trai thứ 4 của mình là em Lâm Phúc Hậu (23 tuổi) đang từng ngày chống chọi với căn bệnh u gan ác tính.
Bà Ngôn với ánh mắt bế tắc chẳng biết làm gì để có tiền chữa bệnh hiểm nghèo cho con.
Mỗi lần nhắc đến bệnh tình của con trai, bà Ngôn lại bật khóc. Bà kể cho tôi nghe từng giờ, từng phút hay mỗi đêm chứng kiến cơn đau hành hạ em Hậu mà nấc nghẹn theo từng cơn đau ấy. "Mẹ ơi, con đau quá ! Mẹ ơi con chết mất !...Những lúc con nó kêu lên như thế tui đau lắm chú à. Điều mà tui làm được cho con là đến bên con xoa bóp chỗ đau rồi ôm con vào lòng mà khóc", bà Ngôn xót xa.
Căn bệnh u gan của em Phúc Hậu đã đến thời kỳ thứ 3 khiến cơ thể em teo tóp, ốm yếu, xanh xao. Và đã 7, 8 tháng nay, bà Ngôn chưa thể đưa con đến bệnh viện khám lại vì nhà không còn tiền. Để con trai chống chọi với cơn đau, bà Ngôn chỉ có thể cho con uống thuốc nam cầm chừng qua ngày. Và nếu như em Hậu không được chữa trị kịp thời thì việc uống thuốc nam cũng là...uống để chờ chết. "Hồi phát hiện con nó bị u gan, bác sĩ hỏi nhà có điều kiện mổ cho con không, tui chỉ biết lắc đầu rồi ngậm đắng nuốt cay mà đưa con về sống tới đâu hay tới đó", bà Ngôn đắng lòng. "Thế bác sĩ có nói mổ rồi thì bệnh tình của cháu Hậu có khỏe hơn không ?", tôi hỏi thêm bà. Bà Ngôn trả lời tôi trong tuyệt vọng: "Cũng vì chẳng có tiền mà lúc đó tui không dám hỏi gì thêm bác sĩ nữa, chỉ biết nuốt nước mắt về nhà cùng con mà thôi".
Em Phúc Hậu dù bệnh tật nhưng lúc khỏe, em phụ giúp mẹ việc nhà để mẹ chiên bánh bán kiếm tiền mua gạo ăn qua bữa.
Khi tiếp chuyện với tôi, em Phúc Hậu cũng khóc. Giọt nước mắt của cậu thanh niên 23 tuổi khiến người có mặt không khỏi xót xa.
Những việc mà chàng trai này có thể làm được là hằng ngày, Hậu phụ mẹ cơm nước, giặt giũ để mẹ chiên bánh bán kiếm tiền mua gạo. Nhưng đó là những hôm em khỏe, còn những hôm em yếu, em chỉ nằm một chỗ chịu căn bệnh hành hạ. Em ăn không được, uống cũng không, chỉ biết kêu la theo từng cơn đau. Những lúc như thế, bà Ngôn phải bỏ cả buổi chiên bánh để đến bên con. Mấy cái bánh chuối chiên là ít ỏi tiền lời để mẹ con bà Ngôn có gạo ăn qua bữa. Vì thế hôm nào không bán được, cả nhà bà ăn bánh trừ cơm, căn bệnh của em Hậu lại càng nặng thêm.
Giọt nước mắt xót xa của chàng trai 23 tuổi với ước mong hết bệnh để kiếm tiền nuôi mẹ và em.
Hôm tôi đến thăm, thấy Hậu đang rửa chén dưới dạ cầu. Em nói với tôi, em rất thương mẹ khổ cực khi vừa lo cái ăn cái mặc cho mấy mẹ con, vừa lo kiếm tiền thuốc thang cho em. Nhiều hôm thấy mẹ ngồi khóc một mình, em xót lắm. "Giờ em chỉ mong làm sao em chữa hết bệnh để em có thể đi làm kiếm tiền phụ mẹ lo cho em ăn học", Hậu nói với tôi ước mong trong giọt nước mắt đang chảy dài xuống má.
Tương lai cậu bé 7 tuổi Lâm Hoàng Nghị mịt mờ ở phía trước bởi sự cùng quẫn của gia đình.
Bà Ngôn chia sẻ thêm với tôi, bà có 2 nỗi sợ mà có lẽ chị không thể tránh được. Đó là nỗi sợ em Phúc Hậu một ngày nào đó sẽ mãi ra đi vì căn bệnh hiểm nghèo em đang mang. Bà nói, "người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh" sẽ là một nỗi mất mát, đau xót lớn trong đời bà. Rồi thêm nỗi sợ con trai út của chị là cậu bé Lâm Hoàng Nghị (7 tuổi, học lớp 1) chẳng được học hành đến nơi đến chốn. Cháu Nghị thất học thì đời cháu rồi cũng khổ như mẹ và các anh. Và đây cũng là nỗi day dứt suốt đời của một người mẹ bất lực trước tình cảnh bế tắc của gia đình mà bà đang là trụ cột.
Người mẹ này đã khóc hết nước mắt vì con. Bà thật sự bất lực trước cuộc sống mong manh và mù mịt của các con bà.
Cả 2 nỗi sợ của bà Ngôn như bà tâm sự cũng vì cái nghèo. "Giờ mong sao có tiền để đưa con đi chữa bệnh, chứ để con nó có mệnh hệ nào thì tôi ân hận cả đời này", bà Ngôn mong mỏi. Nghe lời bà Ngôn sẻ chia, tôi cũng chỉ biết cầu mong rồi nhiều vòng tay nhân ái sẽ đến với gia đình bà.
Để giúp gia cảnh bà Ngôn qua cơn khốn khó, rất cần sự sẻ chia của các tấm lòng hảo tâm.
Trò chuyện với PV Dân trí, bà Ong Thị Huệ- Chủ tịch Hội Chữ Thập đỏ thị trấn Gành Hào- cho biết, hoàn cảnh của bà Ngôn là một hoàn cảnh đáng thương ở thị trấn này. Nhiều năm cả gia đình phải sống dưới gầm cầu chứ không có nhà. Chỉ mới 2, 3 năm nay, địa phương thương tình cho chị mượn miếng đất làm một cái nhà nhỏ ở tạm nhưng một số sinh hoạt khác cũng phải còn dựa vào gầm cầu.
Bà Huệ chia sẻ, điều khốn khổ nhất là con trai thứ 4 của chị là em Lâm Phúc Hậu mắc phải căn bệnh hiểm nghèo mà nếu không có tiền chữa trị kịp thì nhiều khả năng nguy hiểm đến tính mạng của em. Thêm nữa, một mình bà Ngôn vừa kiếm miếng ăn, vừa kiếm tiền trị bệnh vừa lo cho con ăn học nên hoàn cảnh đang trở nên túng quẫn cùng cực. "Vì thế, qua báo Dân trí, chúng tôi rất mong các nhà hảo tâm hãy cùng quan tâm, chia sẻ giúp bà Ngôn có điều kiện lo cho các con vượt qua cơn khốn khó này", bà Huệ bày tỏ.
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:
Bà Trần Thị Ngôn, Ấp 4, thị trấn Gành Hào, huyện Đông Hải, tỉnh Bạc Liêu
ĐT: 0942 444 252 (bà Huệ- Chủ tịch Hội Chữ Thập đỏ Gành Hào)
Theo Dân trí
Tin cùng chủ đề
Tin mới
Các tin khác
- Trung tâm Điều dưỡng phục hồi chức năng tâm thần Việt Trì: Hiểu bệnh nhân để không ngừng nâng cao chất lượng dịch vụ - 21/07/2015 04:01
- Vợ chồng mắc bệnh tâm thần làm sao nuôi con, trả nợ - 15/07/2015 23:30
- Thời tiết Hà Nội 12/7: Trời râm mát, có mưa rào vài nơi - 12/07/2015 01:06
- Công ty TNHH MTV Xổ số Kiến thiết Tiền Giang: Chú trọng thực hiện trách nhiệm với cộng đồng xã hội - 29/06/2015 02:34
- Thiếu 18 triệu đồng có thể tàn tật - 29/06/2015 02:12