Thứ hai, 14 Tháng 12 2015 18:05

Anh không muốn chia tay vì có một gia đình rất nhiều người ao ước trong khi vẫn được tự do làm điều anh muốn (vả lại ly hôn không tốt cho sự nghiệp của anh)

 

KoTC.nhandao

Hình ảnh minh họa


Tôi 31 tuổi, lấy chồng được 5 năm, có hai con trai gái đủ cả. Tôi được mọi người đánh giá cao về nhan sắc, thời đi học luôn có nhiều bạn khác phái quan tâm vì vừa xinh đẹp, học giỏi, gia cảnh lại rất tốt. Tôi có mối tình sâu đậm với một người bạn cùng khóa nhưng vì hoàn cảnh không đến được với nhau. Sau này tôi có yêu thêm một người nhưng rồi cũng đứt gánh. Sau đó tôi quen và yêu anh (chồng bây giờ) được hai năm rồi kết hôn (vợ chồng bằng tuổi). Chồng tôi cũng là người có ngoại hình khá nhưng gia cảnh bình thường, điều kiện kinh tế không được tốt. Lúc đó tôi suy nghĩ đơn giản là chỉ cần yêu thương nhau thì điều kiện kinh tế cũng không quan trọng.

 

Lúc cưới chồng, tôi được ba mẹ mua cho căn hộ chung cư và có một khoản tiền khoảng 100 triệu trong khi anh không có lấy 10 triệu tiền để dành, đang ở nhà thuê nhưng nói thật tôi không bận tâm lắm. Khi cưới nhau ba mẹ tôi cho hai đứa ở căn nhà đó nhưng vì không muốn chồng thấy bất tiện nên mới nói là cho mượn một năm, sau đó tính tiếp. Chồng tôi sau khi cưới đã chuyển công tác và lương cao hơn, thu nhập của hai vợ chồng gần như luôn ngang nhau.

 

Một năm sau ngày cưới tôi sinh bé trai đầu lòng. Trong thời gian mang thai tôi rất mệt và stress vì công việc mà chồng lại ham chơi, vô tâm nên vợ chồng thường xuyên cãi nhau. Vì ham vui nên một tuần anh có thể đi nhậu 3-4 lần, thường về rất muộn, có lần đi đến sáng mới về. Tôi hỏi chồng nói là quá say nên ngủ nhà bạn. Tối hôm đó anh còn tắt máy làm tôi rất tức giận vì vừa lo lắng cho anh vừa bực bội, không thể ngủ suốt đêm, nhưng khi anh về thì cứ tỏ ra bình thường như không có chuyện gì.

 

Chúng tôi cãi nhau rất to, tôi vì nóng tính nên đã nói hỗn, còn anh đánh tôi khi tôi đang mang thai tháng thứ 6. Trong thời gian đó anh hầu như ít quan tâm, cái gì tôi cũng phải tự làm, còn quan tâm anh như: ủi đồ, giặt áo sơ mi bằng tay, lau nhà.... Việc của anh là đi làm về rồi ngồi xem tivi. Tôi rất tủi thân vì nghĩ tại sao đi làm như nhau, tôi kiếm tiền thậm chí nhiều hơn anh, lại đang mang thai mà không được ưu tiên, không được quan tâm.

 

Khi bị trầm cảm sau sinh nhưng vì con tôi vẫn cố gắng sống với chồng dù không có nhiều tình cảm. Rồi con trai được một tuổi, vợ chồng tôi góp tiền cộng với tiền vay ba mẹ, tiền hỗ trợ của hai bên gia đình (nhà chồng có nhưng không đáng kể) mua một căn nhà cấp 4 nhỏ. Đối với người đi lên bằng hai bàn tay trắng như chúng tôi thì đó là một sự cố gắng rất lớn. Chồng tôi thời gian này có thay đổi, biết quan tâm vợ con hơn nhưng khi con được 5 tháng tôi phát hiện chồng ngoại tình với một cô bé 19 tuổi rất xinh đẹp.

 

Tôi rất đau khổ nhưng lúc phát hiện thì hai người đó gần như chia tay vì thật ra cô bé kia muốn moi tiền của chồng tôi mà không được. Chồng tôi cầu xin tha thứ, với lại cũng còn tình cảm nên tôi chấp nhận cùng chồng làm lại từ đầu. Sau đó cuộc sống của chúng tôi khá lên về mặt tài chính, đồng nghĩa với việc anh hay đi sớm về khuya nhiều hơn. Tôi quá mệt mỏi nên cũng mặc kệ. Bên ngoài chồng vẫn tỏ ra yêu tôi nhưng vợ chồng rất ít khi gần gũi, tình cảm ngày càng phai nhạt. Chúng tôi không ai thông cảm cho ai, không nhường nhịn nhau nên khi con trai được 3 tuổi tôi quyết định ly hôn, không ngờ trong lúc làm thủ tục ra tòa ly dị tôi lại có thai. Vậy là chúng tôi quyết định bỏ qua mọi thứ và sinh ra một bé gái.

 

Cuộc sống của vợ chồng tôi những tưởng hạnh phúc khi kinh tế ngày một khá giả, con cái đủ nếp đủ tẻ nhưng tôi chẳng thấy hạnh phúc. Chồng vẫn đi sớm về khuya, rất ít khi ăn cơm với gia đình. Từ sau khi sinh bé thứ hai được 6 tháng tôi và chồng hầu như không gần gũi, anh có đôi lần đề nghị nhưng vì mệt mỏi và không có nhu cầu nên tôi từ chối. Anh cũng không nhiệt tình nên tôi cũng không để ý.

 

Dạo gần đây thấy anh lạnh nhạt với tôi nhiều hơn nên đoán anh lại có người khác nhưng giờ tôi không còn ghen tuông, không còn cảm giác với chồng, trong đầu chỉ muốn ly hôn. Anh không muốn chia tay vì có một gia đình rất nhiều người ao ước trong khi vẫn được tự do làm điều anh muốn (vả lại ly hôn không tốt cho sự nghiệp, công việc của anh). Tôi đoán anh không còn tình cảm gì nhưng vì muốn giữ sĩ diện nên không chấp nhận ly hôn. Tôi ngày càng héo úa, cáu gắt, mệt mỏi, chỉ muốn được giải thoát khỏi người chồng vô tâm nhưng nghĩ đến hai con tôi không nỡ. Tôi nên làm gì?

 

Theo VnExpress

Thêm bình luận


Mã an ninh
Làm tươi