Thứ năm, 23 Tháng 7 2015 06:55

Vậy là đã nửa năm nay em chỉ còn biết nằm một chỗ, nửa thân dưới đã bắt đầu lở loét hoại tử bốc mùi... Người mẹ của em, nhìn con mà lòng đau như cắt, thương con vô cùng nhưng chị cũng chẳng thể đưa con đến viện, khi mà trong nhà không còn lấy một đồng.


Đứa trẻ đáng thương mà chúng tôi đang nói đến là em Chúc Thị Hồng Hoa, năm nay 11 tuổi, ở thôn Chúc, xã Đại Hóa, huyện Tân Yên, tỉnh Bắc Giang. Em bị U tủy xương đã 4 năm, nhà nghèo bố lại mới qua đời. Khi bố em mất cũng là lúc gia đình đã lâm vào cảnh kiệt quệ, nên chẳng có tiền cho em đến viện. Bây giờ nhìn em nằm liệt một chỗ đến thối thịt, tội quá.

 

11 tuoi01.nhandao
Hồng Hoa bị mắc bệnh U tủy xương,vì không có tiền chữa trị nên hiện nay đã bị bại liệt hoàn toàn, chỉ nằm một nơi..


13 tuoi02.nhandao
11 tuoi03.nhandao

Nhiều chỗ trên cơ thể đã bắt đầu lở loét hoại tử.

 

Chị Thu nhìn con đau đáu rồi lại cúi mặt, gương mặt sầu thảm đến tội nghiệp, tôi hiểu tâm trạng của chị lúc này...Nhưng khó có thể trách cứ được người mẹ khốn khó ấy, bởi chị quả thực đã lâm vào ngõ cụt. Qua câu chuyện đầy nước mắt, tôi phần nào hình dung ra cuộc sống của gia đình chị khó khăn biết nhường nào...

 

11 tuoi04.nhandao

Hiện 3 mẹ con sống trong căn nhà đã xập xệ cũ nát, có thể sập bất cứ lúc nào

 

Do sức khỏe không tốt lại kém duyên nên khi đã "nhỡ thì" chị Thu đồng ý làm vợ người đàn ông hơn mình 1 giáp và đã có 1 đời vợ. Rồi 2 cô con gái đẹp đẽ ra đời, tưởng rằng cuộc sống cứ thế trôi đi êm ả... Ai ngờ anh nhà đột nhiên mắc bệnh Ung thư phổi, có thứ gì bán được chị đã bán hết và vay mượn khắp nơi để chạy chữa cho chồng, nhưng cuối cùng anh vẫn ra đi, để lại người vợ góa bụa với 2 đứa con thơ dại, cùng khoản nợ khổng lồ.

 

Ngày bố mất, cũng là lúc Hồng Hoa có biểu hiện phát bệnh, nhưng phải đến 2 năm sau, khi em đau quá không chịu nổi, mẹ của em mới vay mượn được chút tiền đưa em về Hà Nội khám. Nhận kết quả là em mắc căn bệnh U tủy xương, và được bác sĩ giải thích là căn bệnh cần phải được chữa trị lâu dài và rất tốn kém, người mẹ nghèo khó vô cùng sợ hãi, không còn cách nào khác chị đưa con về nhà chạy chữa bằng thuốc nam. Vì vậy bệnh tình của Hoa ngày càng nặng hơn, đôi chân em dần tê liệt không thể đi lại được nữa. Những đám thịt ở mông và chân cũng bắt đầu thối loét...

 

11 tuoi05.nhandao
Hàng ngày chị Thu chăm sóc cho con mà lòng đau như cắt.Chị biết nếu có tiền cho con đến viện thì con có lẽ con không phải chịu đau khổ như thế này.

 

Nhìn con như vậy, có người mẹ nào không đau xót, một lần nữa chị lại đi vay khắp làng trên xóm dưới được chút tiền rồi cho em xuống viện. Nhìn tình trạng của Hoa, Bác sĩ bắt phải nhập viện khẩn cấp, và phải điều trị lâu dài. Nhưng rồi sờ trong túi chỉ còn vài chục ngàn đồng, gạt đi hai hàng nước mắt chị lại xin bác sĩ cho con về nhà. Không thuyết phục được người mẹ khốn khó này, bác sĩ đành phải ghi vào đơn chính là: " Gia đình bệnh nhân không đồng ý vào viện..."

 

11 tuoi06.nhandao
Dù phài nằm một chỗ, nhưng Hồng Hoa rất ham học và thích đọc sách


11 tuoi07.nhandao
Trên tường treo đầy những thành tích học tập của em

 

Lý giải cho lý do không thể cho bé Hoa nhập viện điều trị, chị Thu nức nở:" Nhìn con như vậy chị xót lắm, là máu mủ 9 tháng 10 ngày mang trong bụng, nhưng chị bất lực rồi em ơi! Con bé lớn đã phải nghỉ học đi làm lấy tiền thuốc thang cho em, ruộng thì cả nhà có 1 sào. Tất cả tài sản đều bán và cầm cố cho bố nó đi viện hết rồi, giờ vẫn còn nợ nhiều lắm...Nhìn thịt da con thối loét chị đau lắm...Giá mà chị có thể thay con gánh chịu tất cả. Nhiều lần nhìn con đau đớn, chị đã nghĩ quẩn mua thuốc chuột về để 2 mẹ con cùng chết..."

 

11 tuoi08.nhandao
Bất lực nhìn con chịu đau đớn, chị Thu như "Đứt từng khúc ruột",giá mà chị có thể gánh chịu hết cho con...

 

Trời chiều hè nóng bức, những lời than vãn não nề của người mẹ nghèo khó, khiến không gian càng thêm ngột ngạt. Nhìn cháu Hoa đau đớn, nhìn chị Thu vật vã, tôi chỉ biết quay mặt giấu đi hai hàng nước mắt. Cùng chung cảm xúc xót thương, anh Nguyễn Ngọc Thiết- Phó bí thư thường trực Đảng ủy xã Đại Hóa ái ngại nói: "Gia đình chị Thu là hoàn cảnh khó khăn đặc biệt của xã. Cảnh mẹ góa con côi lại mắc bệnh hiểm nghèo rất cực khổ. Nhiều năm qua gia đình chị vẫn được địa phương đưa vào diện hộ nghèo đặc biệt khó khăn. Nhìn cháu như vậy, ai cũng xót thương nhưng địa phương cũng chẳng giúp được gì nhiều, thi thoảng giúp được cân gạo nấu cháo thôi. Qua đây tôi cũng tha thiết kính mong quý báo cùng các nhà hảo tâm chung tay giúp đỡ để cháu được tới viện chữa trị...".

 

11 tuoi09.nhandao
Nhoài người lên cầu cứu, với ánh mắt khát và sống tràn đầy hy vọng một ngày em sẽ khỏi bệnh, lại tung tăng đến trường trên chính đôi chân của mình...

 

Trời đã tối mờ, dùng dằng mãi chúng tôi cũng phải chia tay bé Hồng Hoa. Rướn người lên, với cái miệng xinh trên gương mặt bầu bĩnh thật đáng yêu, em nói với theo: " Cô ơi, cháu muốn được về Hà Nội chữa bệnh...cháu nuốn được đạp xe đi học..."

 

Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:

Chị Nguyễn Thị Thu (mẹ bé Hồng Hoa), thôn Chúc, xã Đại Hóa, huyện Tân Yên, tỉnh Bắc Giang.

ĐT: 01677 690 836

 

Theo Dân trí

Thêm bình luận


Mã an ninh
Làm tươi