Thứ năm, 07 Tháng 1 2016 15:36

May mắn thay khi mọi chuyện chưa đi quá xa, khi tôi vẫn còn kiểm soát được cảm xúc của mình.

 

BungTinh.nhandao

Hình ảnh minh họa


Tôi 25 tuổi, trải qua hai mối tình và từng yêu một người bằng cả con tim non nớt. Những tưởng chả còn rung động cho đến buổi tối hôm đó, trong men say, một nụ hôn nồng cháy đầy sai trái diễn ra, tôi thích anh - một người đàn ông đã có vợ con. Những ngày sau đó anh quan tâm đến tôi hơn, dành những lời ngọt ngào âu yếm, dù tỉnh táo biết điều đó là không đúng nhưng tôi chẳng thể nào thoát khỏi khát khao được bên anh và nhận từ anh những sự quan tâm đó. Sau những đấu tranh và giằng co thì lý trí tôi đã hoàn toàn thua cuộc. Chúng tôi bắt đầu những buổi hẹn hò trong im lặng. Đó là phút giây hạnh phúc, một thứ hạnh phúc đi mượn từ người phụ nữ khác và những đứa trẻ khác. Người ta nói đàn ông ngoại tình thì 90% vì dục vọng, tôi đã "say" đến mức chẳng còn muốn phân biệt anh đến với mình vì điều gì, chỉ biết chúng tôi rất vui vẻ khi ở bên nhau.

 

Sau thời gian đó là những giằng xé, là nỗi nhớ mong, cảm giác tội lỗi đến ngạt thở, rồi bất lực bởi tôi không thể chủ động liên lạc với anh được. Tôi từng bị tổn thương bởi một người tin yêu nhất, hơn ai hết tôi hiểu nỗi đau đớn đó ra sao với người phụ nữ anh gọi là vợ nếu chuyện hai người không còn là bí mật. Qua mấy lần gặp gỡ anh tỏ ý muốn đi quá giới hạn. Tôi dần bừng tỉnh.

 

Sau đó không lâu, tôi chủ động chấm dứt mối quan hệ này. Suy cho cùng nó chỉ có thể mang lại khổ đau và rắc rối cho cả ba người mà thôi. Thứ hạnh phúc đi mượn đó đã đến lúc phải trả lại, nó không là của tôi, mãi mãi không thuộc về tôi, nếu mù quáng tham lam giữ bên mình thì tôi sẽ bị nhấn chìm trong khổ đau, nước mắt. May mắn thay khi mọi chuyện chưa đi quá xa, khi tôi vẫn còn kiểm soát được cảm xúc của mình và khi chưa làm ai đó tổn thương.

 

Theo VnExpress

Thêm bình luận


Mã an ninh
Làm tươi