Thứ hai, 16 Tháng 11 2015 10:51

Tôi sẽ cưới vào cuối năm, chưa phát thiệp mời nhưng mọi công tác đều chuẩn bị hoàn tất. Ấy vậy mà hôm nay, tôi vô tình đọc được đoạn chat giữa anh và người yêu cũ. Những dòng tin nhắn như một sự ám ảnh đeo bám lấy tôi.

 

ChongSC.nhandao

Hình ảnh minh họa

 

"Anh nhất định sẽ gặp và ôm em đấy", anh đã nhắn nhủ với người cũ như thế. Đó là mối tình theo anh suốt ba năm Đại học. Họ chia tay, cô gái ấy đi du học nước ngoài. Trước khi đến với anh, tôi có nghe phong thanh từ một người bạn, họ chia tay chỉ vì anh mặc cảm gia đình mình nghèo hơn, chứ anh rất yêu thương cô ấy.

 

Tôi chấp nhận làm người đến sau. Tôi yêu anh rất nhiều, anh là người đàn ông đầu tiên của tôi. Có lẽ vì yêu anh, nên tôi đã từ chối nhiều đàn ông quanh mình. Có những mối tình đơn phương sáu, bảy năm trời nhưng tôi vẫn xem họ là bạn. Tôi đem trái tim mình trao cho anh với hi vọng tình yêu mãnh liệt có thể khiến anh rung động.

 

Chồng sắp cưới của tôi là người đàn ông được lòng rất nhiều phụ nữ. Anh sống tích cực, hài hước, nói được làm được và giỏi kiếm tiền. Với tôi, anh là người đàn ông hoàn hảo, ngoại trừ chuyện yếu lòng và dễ dãi trước phụ nữ.

 

Có lẽ lời nhắn nhủ của anh với bạn gái cũ sẽ chẳng khiến tôi bận lòng nếu như trước đây anh không mắc sai lầm. Anh qua đêm với một cô bé mới tốt nghiệp vì cô ta hoàn toàn tự nguyện do ngưỡng mộ anh.

 

Tôi đã tha thứ, vì tôi giận anh nhưng còn yêu anh hơn, vì tôi nghĩ có thể sai lầm của anh cũng như bao người đàn ông khác. Sau lần đó, anh cũng yêu thương tôi nhiều hơn.

 

Nhưng làm sao có thể lành đi vết sẹo bị phản bội. Tôi cứ tự hỏi tại sao anh lại nghĩ đến việc gặp lại người xưa, muốn ôm người con gái đó. Liệu từ cái ôm tới cái hôn và sự ân ái cách nhau mấy hồi? Tại sao thời khắc sắp về một nhà mà anh vẫn chưa quên cô ấy? Là vì trái tim anh rộng lớn hay do tôi dại khờ?

 

Theo Dân trí

Thêm bình luận


Mã an ninh
Làm tươi