Thứ sáu, 04 Tháng 9 2015 17:00

Việc tôi muốn làm thì phải làm cho được nhưng không muốn vì mình mà cha mẹ nuôi buồn.

 

BoMe.nhandao


Gia đình hiện tại của tôi có 8 người gồm ba mẹ, ba em trai và hai em gái. Tôi là con cả, rất hạnh phúc với gia đình mình. Vào hè năm 13 tuổi, khi đi mua võng cho đứa em út mới chào đời, tôi được người bán võng hỏi thăm về gia đình "Mẹ cháu vẫn khỏe chứ, có hay liên lạc với cháu không? Giờ đang làm gì". Tôi vô tư trả lời "Dạ, mẹ cháu vẫn khỏe, mẹ mới sinh em bé, ở nhà làm nội trợ thôi ạ". "Không, mẹ ruột cháu kìa"? Con gái cô bán võng cắt ngang "Mẹ, bé nó không biết chuyện đó đâu". Tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì cả, thôi coi như không biết gì. Câu chuyện kết thúc, tôi mua được võng và quay trở về nhà.

 

Một năm sau, hè năm 14 tuổi, lần đầu tiên tôi về thăm quê ngoại, được gặp cậu, dì và các anh chị họ của mình. Buổi sáng hôm sau tôi được chị họ dẫn đi chợ chơi, lần thứ hai lại bị hỏi thăm: "Đây là con nuôi của cô Hân hả", chị tôi chỉ cười và dắt tôi đi chỗ khác. Trong đầu tôi không biết chuyện gì, những câu hỏi cứ hiện lên "Tôi là con nuôi? Là trẻ mồ côi? Ba mẹ tôi là ai"? Tôi nhát lắm, không dám hỏi bất kỳ ai về chuyện này, giấu mọi suy nghĩ và cứ thế sống. Dần dần suy nghĩ của tôi về gia đình trở nên lạnh nhạt hơn. Đôi khi bị ba mẹ đánh, la mắng..., tôi lại tủi thân, khóc một mình.

 

Lớn lên tôi bị bạn bè hỏi "Tại sao mấy đứa em không giống mày gì hết, chẳng thấy mày giống ai trong gia đình cả". Tôi chỉ trả lời cho qua "Tụi nó giống mẹ, tao giống bố". Năm lớp 11 tôi học hành sa sút, đi chơi với nhiều anh chị ăn chơi, bắt đầu uống bia rượu, đi chơi về muộn nên hay bị ba mẹ đánh, chửi bới. Bản thân có ý định tự tử nhưng không đủ can đảm để làm việc đó. Tôi kể lại chuyện với vài đứa bạn thân, chúng nó mách tôi bỏ nhà đi chứ ở đó suốt ngày bị đánh sao chịu nổi. Tôi đã bỏ đi, đến ở nhờ nhà bạn, vẫn đi học đều đặn không bỏ buổi nào nhưng thành tích học tập sút đến mức chỉ đứng cuối lớp.

 

Tôi đi làm phục vụ cho quán cà phê vào buổi tối để có tiền trang trải cuộc sống, lúc đó mới hiểu tự mình kiếm sống vất vả đến mức nào và sống nhờ nhà người khác như thế nào. Cuối cùng vì không chịu nổi sự khó chịu của ba mẹ bạn, những lời mỉa mai từ bạn bè tôi đã quay về nhà sau một tháng ở ngoài. Tôi xin lỗi ba mẹ và quay trở lại vị trí ban đầu, quyết tâm sửa đổi mình và giấu mọi cảm xúc để sống vui vẻ với gia đình, bạn bè hiện tại. Tôi tự hứa với bản thân rằng sau này lớn lên sẽ tìm ba mẹ ruột, muốn biết tại sao cuộc đời mình lại như thế.

 

Tết năm nay tôi dự định sau khi đón tết cũng gia đình, bạn bè xong sẽ nói chuyện với ba mẹ về việc muốn tìm ba mẹ ruột nhưng lại sợ làm ba mẹ buồn. Tôi phải làm sao? Có nên tìm ba mẹ ruột không? Việc tôi muốn làm thì phải làm cho được nhưng nên làm thế nào đây? Tôi không muốn vì mình mà làm cho ba mẹ buồn.

 

Theo VnExpress

Thêm bình luận


Mã an ninh
Làm tươi