Thứ năm, 28 Tháng 5 2015 10:52

Họ xin lỗi mẹ và giải thích rất nhiều về sự mềm yếu của bản thân còn mẹ chỉ im lặng, rồi mẹ cười rất lớn, cười ra nước mắt.


Con gái thương yêu của mẹ!


Mẹ biết là con đang rất giận dỗi và cả tủi thân nữa, khi mẹ quyết định chuyển công tác vào Đà Nẵng. Con nói rằng 'Nếu mẹ bỏ chị em con và bố, con sẽ không bao giờ gặp mẹ nữa'.


Mỗi lời nói của con khiến mẹ thấy như có ai đang cào cấu trái tim mình ra. Nhưng con à, mẹ không thể làm khác được. Vì nếu mẹ cứ tiếp tục sống chung dưới một mái nhà với bố con, mẹ sẽ tự giết chết mình hoặc đầu độc sự bình an của cả nhà.


Thà rằng mẹ ra đi, để rồi quay về tràn đầy tự tin vào bản thân và những người thương yêu nhất của mình. Như thế, lại là hơn...


Bây giờ, mẹ biết nói gì để con hiểu hơn đây? Mẹ phải bắt đầu từ đâu với câu chuyện quá rắc rối này.


Giá như con lớn hơn chút nữa, giá như mẹ biết phải làm sao để con không bị tổn thương và mất niềm tin? Nhưng có lẽ, mẹ sẽ kể lại câu chuyện bắt đầu từ 2 năm về trước.


Con biết đấy, 2 năm trước, trong một đợt công tác ở miền Nam, mẹ đã đưa cô Ngát, một người bạn cấp 3 của mẹ cùng về.


Cô ấy có hoàn cảnh đáng thương như thế nào thì con cũng rõ rồi đó, chồng nghiện rồi ăn cắp bị đi tù, con trai hư hỏng bỏ nhà đi bụi, còn có một mình cô ấy với em Hương bơ vơ nơi đất khách quê người.

 

banthan

Ảnh minh họa

 

Mọi chuyện về cô ấy mẹ đã kể gần hết với con, không phải tất cả, chỉ vì mẹ muốn con tôn trọng bạn gái thân của mình.


Thực ra, nơi mẹ gặp cô ấy sau gần 20 năm xa cách không phải là ở chợ nổi như mẹ vẫn nói, mà là trong trại phục hồi nhân phẩm.

Cô ấy cũng không phải là người bán trái cây mà là người bị dồn vào đường cùng, phải bán thân nuôi miệng.


Ngay bây giờ, dù đang rất giận cô Ngát nhưng mẹ vẫn chắc chắn rằng cô ấy cũng là một người mẹ tuyệt vời. Cô ấy đã làm mọi điều có thể để nuôi con gái, để em Hương không phải lặp lại quãng đời gian truân mà cô ấy đã trải qua.


Một người phụ nữ như thế thì không đáng trách, họ đáng thương và cần được giúp đỡ. Câu chuyện tiếp theo như thế nào con cũng biết rồi đó.


Mẹ để cô Ngát làm việc trong công ty của nhà mình, mẹ xin cho em Hương đi học lại ngoài này và cô ấy giúp mẹ cơm nước, chăm sóc gia đình mình lúc mẹ vắng nhà.


Có cô Ngát ở nhà mình mẹ cũng yên tâm hơn mỗi khi đi công tác. Cô ấy vui tính, rất chiều mọi người lại nấu ăn giỏi nên ngay cả người khó tính như bố con còn phải hài lòng nữa cơ mà.


Mẹ nhớ có lần con nói với mẹ rằng con yêu cô Ngát hơn cả dì Vân đúng không? Con nói cô Ngát chẳng bao giờ quát mắng con hay em Ngọc và thậm chí còn muốn cô ấy cùng bạn Hương chuyển đến nhà mình sống.


Giờ nhớ lại những chuyện đó mẹ không biết mình nên nghĩ gì nữa, mọi thứ cứ rồi bời. Đôi lúc, mẹ cứ mong mình đừng đổi lịch công tác trong ngày hôm đó thì bây giờ, mọi chuyện vẫn bình yên như trước.

 

banthan1

Ảnh minh họa


Nhưng từ 'giá như' làm sao có thể thay đổi. Mẹ đã đổi lịch và về nhà sớm hơn 4 tiếng so với dự định.


Mẹ đã phải chứng kiến cảnh cô Ngát và bố con đang quấn quýt nhau trong nhà tắm. Sau đó, mẹ chẳng còn nhớ gì nữa vì hình như đã ngất lịm ngay trước mắt họ, để rồi tỉnh dậy lại thấy mình nằm trong bệnh viện.


Mẹ nhớ lại điều đã từng nói với bố con trước khi cưới, rằng 'em sẽ luôn bên anh ngay cả khi anh điên loạn hay thất bại nhưng nếu em biết anh không chung thủy, em sẽ ra đi mãi mãi'.


Ngay khi tỉnh hẳn, mẹ đã thấy cả bố con và cô Ngát ở đó. Họ xin lỗi mẹ và giải thích rất nhiều về sự mềm yếu của bản thân còn mẹ chỉ im lặng, rồi mẹ cười rất lớn, cười ra nước mắt.

 

Mẹ phải làm gì với họ đây? Tha thứ, căm ghét hay trả thù


Cuối cùng mẹ đã chọn việc ra đi


Thế đó, tình yêu cũng như những hạt cát bên bờ biển, nếu càng nắm chặt, nó sẽ càng nhanh chóng thoát khỏi bàn tay con mà thôi


Con yêu à, có thể khi con lớn hơn và hiểu được mọi chuyện, con sẽ được đọc bức thư này, khi ấy mong rằng con sẽ không trách mẹ ích kỷ và chỉ nghĩ đến mình.


Vì dù mẹ đi đến đâu, cuối cùng mẹ sẽ vẫn quay về bên các con, phải không nào?


Hãy luôn nhớ rằng mẹ yêu con!


Theo Đất Việt

Thêm bình luận


Mã an ninh
Làm tươi