Thứ hai, 16 Tháng 3 2015 15:22

Căn nhà tồi tàn đến nỗi hai bà cháu không dám ở vì sợ sập. Bà Mai bị bệnh tim chẳng dám đi viện vì không tiền. Căn bệnh có thể "cướp" đi tính mạng bà Mai bất cứ lúc nào. Khổ nỗi, bà cháu lại phụ thuộc vào những buổi giặt đồ mướn của bà.


Tiếp chúng tôi trong căn nhà đã xuống cấp từ mấy năm nay mà bà Lưu Hoàng Mai (62 tuổi, ngụ thị trấn Gành Hào, huyện Đông Hải, tỉnh Bạc Liêu) cứ thấp thỏm không yên làm chúng tôi cũng lo lắng. Bởi căn nhà của bà Mai đã hư hại nặng, có lẽ chỉ cần một rung lắc nhẹ cũng đủ để làm sập căn nhà này. Cũng vì quá lo sợ mà bà Mai và cháu Khánh Ngọc (9 tuổi, cháu nội bà Mai) đã phải dọn đồ sang nhà người khác trú tạm từ sau Tết Nguyên đán đến nay.



Căn nhà xiêu vẹo của bà cháu bà Mai ở thị trấn Gành Hào, huyện Đông Hải, tỉnh Bạc Liêu.


Thật sự, chúng tôi đã từng gặp nhiều hoàn cảnh khó khăn với những căn nhà xuống cấp nhưng có lẽ căn nhà của bà cháu bà Mai làm chúng tôi chạnh lòng nhất. Bà Mai cho biết, căn nhà đã hư hỏng từ vài năm nay nhưng do quá khó khăn không tiền sửa chữa nên bà chỉ chống tạm chỗ này, nối chỗ kia để ở qua ngày, có lúc bế tắc đành bỏ mặc đó mà đánh liều tính mạng của hai bà cháu.

 

 

 


Bên dưới nền nhà các cột bị đứt gốc chẳng còn bám được vào đất nên toàn bộ căn nhà rất yếu.


Có tận mắt chứng kiến căn nhà, chúng tôi mới thấy được nỗi lo sợ mà bà cháu bà Mai đang đối mặt. Căn nhà đã xiêu vẹo, các cột bị gãy dưới gốc, bên trên thì chồng chéo mấy thanh gỗ để giữ tạm đoạn này, khúc kia; còn hai vách, một bên bằng lá, một bên che tạm bằng tấm cao su chỗ rách, chỗ thủng trông đến thảm sầu. Từ sau Tết Nguyên đán Ất Mùi đến nay, bên trong căn nhà hầu như chẳng còn gì ngoài cái giường và cái tủ vì bà cháu không dọn được ra ngoài.


"Bà cháu tui có dám ở đâu, nó hư nặng lắm rồi, chắc là sập bất cứ lúc nào nên phải dọn qua nhà người khác gần đó để mà ở tạm cho an toàn. Bà cháu khó khăn lắm, tui cũng chẳng biết khi nào sửa lại được căn nhà này nữa", bà Mai bùi ngùi nói.


 

Bên trên căn nhà chỗ rách, chỗ thủng, chỗ trống trơn được chống đỡ, ghép nối bằng những cây tạm bợ có thể bị sập bất cứ lúc nào.


Chỗ ở đã bi đát, cuộc sống của bà cháu bà Mai lại còn khốn khó hơn. Bà Mai kể, bà có đông con nhưng rồi lấy vợ, gả chồng ra riêng hết nhưng ai cũng nghèo khổ, có người còn đi ở trọ nên chẳng ai giúp ai được gì. Bản thân bà Mai đã nghèo lại phải "gánh" thêm đứa cháu nội. Nhìn cháu Khánh Ngọc, bà Mai xót xa: "Cha mẹ nó chia tay rồi người có vợ, người có chồng khác lúc nó mới hơn 1 tháng tuổi, để lại nó tui nuôi đến giờ. Nhà có tiền có bạc gì đâu nên 9 tuổi cháu nó mới đi học lớp 1. Chú thấy đó, 9 tuổi mà èo ọt lắm".


Khổ nổi, bà Mai lại bị bệnh tim đã 7, 8 năm nay, chẳng dám làm việc gì nặng nhọc. Để nuôi đứa cháu "mồ côi" ăn học, bà Mai đi giặt đồ mướn cho người ta, mỗi ngày kiếm được hơn chục ngàn đồng. "Mà khổ lắm chú ơi, đâu phải ngày nào cũng có đồ để giặt đâu, có bữa cả tháng chỉ giặt được vài ngày, có bữa bị bệnh hành mệt lắm nên không làm gì được. Bữa nào ở không, chẳng có tiền thì bà cháu rau cháo nuôi nhau tạm sống qua ngày", bà Mai chạnh lòng.


Cũng vì hoàn cảnh quá khó khăn nên 1, 2 năm nay bà Mai chẳng có tiền để đi bệnh viện khám bệnh. Bà nói, mấy năm về trước có tiền thì mua được cái bảo hiểm để đi khám. Còn giờ miếng ăn, cái mặc đối với bà còn khó kiếm thì lấy đâu ra tiền để đi bệnh viện, thành ra những lúc bệnh tim hành hạ, bà đành phó mặc tính mạng cho ông trời. "Ngày nào giặt đồ có tiền thì dành ra chút ít mua vài viên thuốc uống tạm cho đỡ mệt, còn bữa nào không có tiền thì nằm nhà chịu trận, chỉ cầu trời cho qua cơn mệt thôi", bà Mai nghẹn ngào.


Nhìn đứa cháu nội chưa biết đến tình yêu thương của đấng sinh thành, chưa bao giờ gọi tiếng cha, tiếng mẹ như những đứa trẻ khác, bà Mai rất xót xa. Tâm sự với chúng tôi, bà Mai nói bà sợ lắm, sợ căn bệnh tim mỗi ngày hành hạ làm sức khỏe của bà nặng thêm, yếu đi khiến bà có thể ngã xuống bất cứ lúc nào thì đứa cháu "mồ côi" của bà sẽ ra sao.


Với căn bệnh đang mang, nghèo đến nỗi chẳng dám mơ đến được đi trị bệnh, bà Mai nói mà nghe đau như dao cắt: "Mình nghèo lại mang bệnh không tiền chữa trị thì sớm muộn gì cũng đi thôi chú à, chỉ lo là lo thằng cháu nội của tui không biết bấu víu vào ai, khổ cho nó lắm. Thôi thì tui cũng ráng, giờ nuôi được cháu nó tới đâu hay tới đó".



Bà Mai bị bệnh tim chẳng dám đi viện vì không tiền, hàng ngày còn phải đi giặt đồ mướn để nuôi đứa cháu nội ăn học.


Chúng tôi thấy cháu Ngọc lặng thinh ngồi cạnh bà nội, chẳng biết cháu có hiểu được nỗi lo lắng của bà nội cháu hay không. Khi chúng tôi hỏi cháu có thích học không, cháu Ngọc gật đầu. Cháu Ngọc chẳng nói gì thêm nhưng với cái gật đầu của cháu chúng tôi phần nào hiểu được tương lai của cháu rồi đây sẽ là những tháng ngày vất vả hơn của bà nội cháu. Con đường đến trường của cháu Ngọc chắc sẽ lắm chông gai, trên đó có những thau đồ giặt mướn, những cái gượng cho qua cơn mệt hay có khi là đánh đổi cả những lần bà nội cháu ngất xỉu vì căn bệnh tim đang mang.



Cha mẹ mỗi người mỗi ngã, cháu Ngọc trở thành đứa trẻ "mồ côi" sống nhờ vào sự nuôi dưỡng của bà nội.


Chia sẻ với chúng tôi, bà Mai cho biết, bà còn một người con trai út tên Trường nhưng cuộc sống cũng lắm khó khăn. Anh Trường đi làm thuê làm mướn vài tháng mới về một lần nhưng tiền bạc chẳng có bao nhiêu. Số tiền kiếm được từ làm thuê cũng chỉ đủ để anh Trường cơm nước qua ngày. Tháng nào con trai có dư chút đỉnh thì gửi cho bà Mai thuốc men chứ chẳng có nhiều hơn nên mọi chuyện "cơm áo gạo tiền" ở nhà của hai bà cháu đều do bà Mai tự lo cả. "Con cái ai cũng nghèo khổ, mỗi đứa lo cho mình còn chưa xong thì lấy đâu gánh thêm bà cháu tui nữa hả chú", bà Mai nghẹn lòng.


Tâm sự thêm với chúng tôi, bà Mai nói mong muốn của bà giờ chỉ làm sao có tiền để sửa lại căn nhà cho chắc chắn để bà cháu quay về ở cho an toàn. "Mình có nhà mà chẳng dám ở thì có khổ nào hơn hả chú. Có nhà lành lặn để chẳng phải lo canh cánh ngủ mà sợ sập chết hai bà cháu nữa, tui cũng sẽ an tâm kiếm tiền nuôi cháu nội của mình"- lời mong mỏi của bà Mai nghe đến xót xa. Nhưng với tình cảnh tiền không, bệnh hành thì mong muốn đó của bà cháu bà Mai biết khi nào mới có được.



Để giúp bà cháu bà Mai qua cơn khốn khó, rất mong sự sẻ chia của các tấm lòng hảo tâm.


Bà Ong Thị Huệ- Chủ tịch Hội Chữ Thập đỏ thị trấn Gành Hào- cho biết, hoàn cảnh của bà Mai thật sự đang rất khó khăn. Bản thân bà Mai mang bệnh mà chẳng dám đi bệnh viện vì không có tiền. Bà còn phải cố gắng đi làm kiếm tiền để nuôi cháu nội ăn học. Trong khi đó căn nhà của bà đã hư hỏng nặng sẽ sập bất cứ lúc nào.


"Trước tình cảnh này, để bà cháu bà Mai vượt qua khó khăn, chúng tôi rất mong các nhà hảo tâm gần xa cùng chia sẻ, giúp đỡ để bà Mai có điều kiện sửa lại căn nhà và trị bệnh, có sức khỏe lo cho cháu nội của mình", bà Huệ bày tỏ.


Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về: Bà Lưu Hoàng Mai, Ấp 1, thị trấn Gành Hào, huyện Đông Hải, tỉnh Bạc Liêu. ĐT: 0942 444 252 (bà Huệ- Chủ tịch Hội Chữ Thập đỏ Thị trấn Gành Hào)


(Theo DanTri.com.vn)

Thêm bình luận


Mã an ninh
Làm tươi